Sống tối giản (Minimalism) là phong cách sống tập trung vào việc giảm thiểu những thứ không cần thiết, chỉ giữ lại những gì thực sự có giá trị, mang lại niềm vui và ý nghĩa, từ đó tạo không gian và thời gian cho những điều quan trọng hơn trong cuộc sống. Phong cách này không chỉ áp dụng cho đồ đạc vật chất mà còn bao gồm cả thông tin, mối quan hệ và các hoạt động khác, giúp con người cảm thấy tự do, hạnh phúc và kết nối sâu sắc hơn với bản thân.
Sắp xếp lại quần áo trong tủ
Khi lôi hết quần áo trong mấy tủ đồ ra, tôi phân loại quần áo theo mùa. Đồ nào vẫn sử dụng thì giữ lại, không còn mặc nữa thì tôi cho vào túi để gửi từ thiện. Quần áo mua mới chưa mặc lần nào, tôi sẽ đem bán để lấy lại chút tiền. Khi thấy quần áo của mình còn nhiều thì trong đầu tôi sẽ tự nhủ “đủ rồi, không cần mua sắm nữa!”.
Sắp xếp lại giày dép
Tôi bị thu hút bởi những đôi giày mới ra mắt, mua hoài đến nỗi mang không hết, cất vào một xó, lâu lâu lấy ra mang, có đôi giày bị kiến mọt ăn phải đem bỏ. Đôi nào cũng giá vài trăm ngàn trở lên, có đôi cả triệu đồng. Thật lãng phí khi không thể dùng hết đã hư. Giày dép thì khó đem cho tặng vì kích thước và sở thích của mỗi người khác nhau.
Bước vào tuổi trung niên, tôi chọn những đôi giày thấp nhẹ mềm để bảo vệ đôi chân. Trước khi muốn mua đôi mới, tôi mở tủ giày dép của mình ra nhìn, rồi tặc lưỡi nói “nhiều quá rồi!” và đóng trang mua sắm lại lập tức.
Lười shopping
Đồ dùng gia dụng tôi sắm đủ, nên không có nhu cầu mua mới nữa, cái nào hư mới mua. Tìm kiếm cái gì trong nhà có thể thay thế đồ bị hư càng tốt, ví dụ mỗi tuần tôi uống nước cam tự vắt khoảng 3 lần thì tôi sẽ chọn loại vắt cam cầm tay thay vì mua máy vắt cam giá cao hơn. Đó cũng là một cách tiết kiệm.
Mỹ phẩm là món hàng mà phụ nữ muốn làm đẹp phải mua. Lúc trẻ thì không tiếc tiền chi cho trang điểm, dưỡng da. Nhưng càng lớn tuổi, tôi nghĩ chỉ cần dưỡng da là đủ rồi, khi nào đi tiệc thì mới cần trang điểm tông tự nhiên và thỏi son khi nào gần hết mới mua. Mua nhiều không sử dụng, hết hạn chỉ phí tiền.
Lập kế hoạch chi tiết các loại chi tiêu cần thiết và không cần thiết
Tôi ghi vào sổ tay những loại chi tiêu cần thiết, ưu tiên các nhu cầu cơ bản. Còn lại là các món chi tiêu không cần thiết sẽ được bỏ qua. Tôi cũng có sổ tay ghi chép chi tiêu hằng ngày, những số tiền chi lặt vặt luôn như bơm xe, rửa xe, đổ xăng, ủng hộ người bán vé số,… tôi đều ghi chép vào sổ tất tần tật. Không nên xem thường những chi tiêu lặt vặt, vì khi tổng cộng lại, mình sẽ thấy đã chi nhiều.
Hạn chế giao lưu tụ tập bạn bè
Càng có tuổi, tôi hạn chế ra ngoài gặp gỡ bạn bè, chỉ giữ liên lạc với một số người bạn và đồng nghiệp thân thiết. Đối với mối quan hệ xã giao, tôi sẽ cân nhắc nên nhận lời mời hay không, tôi sẽ ưu tiên công việc hơn là đi giao lưu, tụ tập với người khác.
Tiết kiệm tiền dự phòng rủi ro
Không thể phủ nhận giá trị của đồng tiền chi phối cuộc sống. Ngoài chi tiêu cho nhu cầu cơ bản (ăn, mặc, ở) thì tiền tiết kiệm là khoản cần phải có và bạn không bao giờ đụng đến nó nếu chưa cần thiết. Ai cũng phải dự phòng một khoản cho lúc bệnh tật, ốm đau hay khẩn cấp. Nếu có dư dả thì có thể đầu tư góp vốn sinh lời, hoặc san sẻ từ thiện cho những mảnh đời bất hạnh sẽ làm cho cuộc sống ý nghĩa hơn. Nếu bạn có tiền tiết kiệm, bạn sẽ cảm thấy an tâm hơn, ngủ ngon hơn. Vì vậy, lối sống đơn giản, tiết kiệm phải được ưu tiên. Vì thế, tôi chọn sống tiết kiệm, tiêu dùng dưới mức số tài sản mình hiện có và chuẩn bị tâm thế của người đang ở tuổi trung niên.
Chuyển hướng sự quan tâm từ việc sở hữu vật chất sang các trải nghiệm, sở thích cá nhân và phát triển bản thân. Thay vì sở hữu nhiều, người theo lối sống tối giản lựa chọn giữ lại những vật dụng thực sự cần thiết, hữu ích và mang lại niềm vui.
Hoa Duyên